Từ "lều bều" trong tiếng Việt có nghĩa là một vật nhẹ nổi lên trên mặt nước. Từ này thường được sử dụng để miêu tả các đồ vật như tóp mỡ, bọt, hoặc các vật thể khác nổi lềnh bềnh, không có trọng lượng nặng.
Định nghĩa chi tiết:
Lều bều: Từ này mô tả trạng thái của một vật thể nhẹ, không chìm xuống mà nổi lên trên mặt nước, thường có cảm giác lềnh bềnh, không cố định.
Ví dụ sử dụng:
Câu đơn giản: "Tóp mỡ nổi lều bều trên bát riêu cua." (Có nghĩa là tóp mỡ rất nhẹ nên nó nổi lên trên bát nước riêu cua.)
Câu nâng cao: "Những chiếc lá khô lều bều trên mặt hồ vào buổi chiều mùa thu." (Miêu tả hình ảnh chiếc lá khô nổi lềnh bềnh trên mặt nước hồ, tạo cảm giác nhẹ nhàng và thơ mộng.)
Biến thể của từ:
Các từ gần giống và đồng nghĩa:
Bồng bềnh: Cũng có nghĩa là nhẹ nhàng, nổi lên, thường dùng để miêu tả các vật thể như mây, hoặc bông hoa trên mặt nước.
Lềnh bềnh: Tương tự, cũng có nghĩa là nổi lên trên mặt nước, thường dùng để chỉ cảm giác không ổn định.
Các từ liên quan:
Nổi: Hành động của vật thể không chìm, có thể dùng chung trong nhiều ngữ cảnh.
Chìm: Trái ngược với "lều bều", chỉ trạng thái của vật thể khi nó không còn nổi trên mặt nước.
Tóm tắt:
Từ "lều bều" mang lại hình ảnh về sự nhẹ nhàng, nổi lềnh bềnh trên mặt nước, thường dùng để miêu tả các vật thể như tóp mỡ, lá cây, hay các bọt nước.